Theo dõi Bonita House Facebook Page để liên tục cập nhật các bài viết mới của Bonita nhé! :)
Hãy nghe những chia sẻ của tác giả Renate Haeusler:
Hãy nghe những chia sẻ của tác giả Renate Haeusler:
"Trang trí những vật dụng tạo sự thoải mái trong
nhà là cách làm cho ngôi nhà không chỉ là một căn nhà đơn thuần. Với người nước
ngoài, một ngôi nhà chưa được gọi là tổ ấm nếu nó chưa có những vật trang trí
mềm mại như những bức rèm, những chiếc gối xinh xinh, những bức ảnh trên tường,
thảm, tranh... Ở Việt Nam, tôi thấy điều này còn ít được chú trọng.
Ngay
trong nhà của những gia đình khá giả, cũng không thấy có không gian thoải mái.
Những chiếc ghế tựa, ghế salon, đều bằng gỗ mà không có gối đệm hay gì khác ở
chỗ dựa. Không ai có thể thoải mái khi ngồi trên một cái ghế gỗ lưng thẳng đơ,
và đồ gác tay cứng đờ, không có gối tựa gì ở phía sau lưng, dưới mông và dưới
hai cánh tay. Ở Việt Nam, khách vào nhà phải tháo giày. Tôi hiểu đó là để giữ
sàn nhà sạch. Nhưng ở Đà Lạt lạnh, một tấm thảm sẽ làm ngôi nhà thêm ấm áp và
giữ chân mọi người ấm. Sự ấm áp là lời chào, là sự mời mọc. Trên những bức
tường nhà, rất ít khi có hình ảnh gia đình, tranh ảnh để đưa tâm hồn người ta
đến những nơi dễ thương, hoặc những bông hoa nhắc nhở người ta về vẻ đẹp thiên
nhiên.
Màu sắc trong
nhà cũng ít khi mềm mại. Tôi thường thấy màu xám, màu nâu dùng để trang trí cửa
sổ, cửa ra vào. Những màu này không thuộc tông thư giãn. Tông màu xanh trời,
màu xanh lá mạ là những màu mềm hơn để tạo cảm giác an bình, thư thái. Người
phương Tây rất ưa dùng màu sắc trong nhà, trong văn phòng, trong bệnh viện,
trường học để tạo bầu không khí dễ chịu, giảm căng thẳng cho người sinh hoạt
trong đó.
Ý niệm về một
nơi nghỉ ngơi cho khách viếng thăm cũng không mấy quan trọng với người Việt.
Tôi rất hiếm khi thấy mọi người nghỉ ngơi thư giãn ở trong nhà, mà phần lớn mọi
người dành nhiều thời gian cho việc chơi ở ngoài như đi đánh cờ, uống cà phê,
nhậu, karaoke. Với người nước ngoài, nhà cũng là nơi hội họp bạn bè, chuyện
gẫu. Người Việt vốn quen sống có bạn bè, thích đông
bạn bè tụ tập, nhưng với người Việt, đi ra ngoài quán xá thường dễ hơn là kéo
nhiều bạn về nhà.
Ở nước ngoài,
bàn ghế trong nhà thường được sắp xếp để kéo mọi người lại gần nhau cho dễ trò
chuyện. Ghế sofa và hai ghế bành thường được xếp trên thảm đối diện nhau để mọi
người có thể ngồi gần, thấy mặt và dễ nói chuyện. Ghế trong phòng khách ở các
nhà Việt Nam thường được xếp đối diện hay hướng tới cái tivi cho dễ xem tivi
hơn là để nói chuyện với nhau. Phòng khách của người Việt lại được bố trí nằm
ngay cửa ra vào, trong khi với người Tây, phòng khách thường là nơi riêng tư
hơn, ở vị trí thân mật hơn, trong một góc ấm cúng trong nhà, được che thân bởi
gian ngoài để áo, mũ, giày, và cách biệt khỏi mắt nhìn từ ngoài vào. Ở Việt
Nam, khi có người đến nhà gõ cửa, khách ngồi trong
nhà lồ lộ ra ngoài. Người thu tiền điện, tiền nước, tiền điện thoại... cũng đối
diện với toàn bộ không gian trong nhà. Thậm chí nhiều nhà còn dắt xe máy vào để
trong nhà, vô tình nhắc nhở nhau về sự bon chen ồn ào ngoài đường. Cách thiết
kế nhà ở Việt Nam ít chú trọng đến việc tạo một nơi che chắn bình yên cho chủ
nhân và khách khứa khỏi những xung động của thế giới bên ngoài. Người ta quên
nhà là một tổ ấm để mọi người rời xa khỏi muộn phiền đua chen ở ngoài, một nơi
để nương tựa.
Phòng ngủ của
người Việt dường như chỉ phục vụ cho việc ngủ: một cái giường, không còn gì
khác. Chăn của người Việt thường nặng, nhưng không ấm, màu sắc thì chói chang.
Thiết kế trên những tấm trải giường thì đủ hình thù và màu sắc. Người ta quên
rằng cảm xúc mỗi ngày của con người phụ thuộc rất nhiều vào không khí và sắc
màu trong không gian họ sống. Giường ở phương Tây thường có nhiều gối mềm, khi
thì kê đầu đọc sách, để tựa lưng, để lót dưới đầu gối. Việt Nam nuôi nhiều vịt
nhưng lại có ít những chiếc gối lót bằng lông vịt mềm mại. Phòng ngủ người Việt
ít có đèn để đọc sách. Ánh sáng trong những khách sạn ở Việt Nam cũng
hoàn toàn không đủ cho việc đọc. Có phải vì ban đêm người Việt quá mệt và chỉ
lăn ra ngủ mà không cần đọc chút gì đó làm dịu nhẹ tinh thần?
Tôi nghĩ chắc
hẳn cuộc sống và không khí bận rộn bên ngoài cả ngày làm người ta kiệt sức, còn
tiếng ồn và đông người, ô nhiễm, khói bụi làm cạn kiệt đời sống cảm xúc. Nhưng
chính vì vậy, đáng lẽ người ta càng nên chú trọng đến ngôi nhà, hướng đến tổ
ấm, cho nó không gian bình yên hơn chứ. Những ngôi nhà cần trở thành một ốc đảo
để người ta lắng dịu lại sau những tất bật mỗi ngày bên ngoài. Và có lẽ người
ta nên tạo thêm nhiều nơi thoải mái hơn để mọi người đến và lưu lại lâu hơn, để
người ta bớt chạy lăng xăng ngoài đường hơn."
Tác giả Renate Haeusler, Q.A dịch
Đăng
trên báo DNSGCT - Ngày 17/03/2011
Theo dõi Bonita House Facebook Page để liên tục cập nhật các bài viết mới của Bonita nhé! :)
Theo dõi Bonita House Facebook Page để liên tục cập nhật các bài viết mới của Bonita nhé! :)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét